CÁI SỰ “THẬT THÀ” TRONG CHUYỆN NẤU BẾP
Ngày mới vào bếp, mình vẫn có nhiều nỗi sợ. Bởi như thông thường nhiều chỗ làm khác, cái gì mình lỡ làm sai rồi thì thôi đừng cho người ta biết. Cái gì mà không chuẩn, không ngon thì mình bào chữa tại vì cái này tại vì cái kia.
Hôm mình nhớ hàng về có món nào đó bị lỗi. Mình cũng hoang mang hỏi, giờ răng chị hè. Chị nói thẳng tưng, thì cứ nói thiệt với khách thôi em, có chi mô.
Lúc đó mình giật mình, ờ vậy là chỉ cần nói thật, không phải sợ gì.
Gạo có mọt sinh thì nói có mọt. Chả thực dưỡng về có đợt nát thì nói khách chả nát còn khách chấp nhận hay không là quyền ở khách. Hôm nào lỡ nấu hơi mặn thì nhận là mặn.
Bên trong món có gì thì nói thế đó. Khách hỏi công thức riêng, kể luôn. Chẳng có gì phải giữ, nên cũng không lo mất.
Với tâm thật thà, vậy nên bếp Thực dưỡng Bảo An làm kiểu bếp mở, cũng là muốn “phơi bày” cho khách thấy ruột gan, không có gì phải dấu giếm.
Chị hay nói, mình nói thiệt là khỏe nhất đó em. Nói thiệt thì không mất công phải lo nghĩ chi thêm, không cần phải biện hộ.
Với mình, sự thật rất có giá trị, nhất là đối với một căn bếp. Vì đó là nơi thức ăn được chuẩn bị để gửi đến thực khách. Người thưởng thức cần biết được thứ mà mình sẽ đưa vào cơ thể.
Sự thật còn tạo nên độ uy tín. Uy tín không phải bao giờ cũng mang đến sự hoàn hảo không xê xích. Bởi nhiều khi muốn hoàn hảo trong mắt người khác lại phải cố gắng không thật thà.
Uy tín đem đến một sự đảm bảo, chắc chắn, tin cậy. Giúp người khác cảm nhận được sự hài lòng, tôn trọng. Sự thật thà không đề phòng sẽ giúp người ăn cảm thấy yên tâm, ngon miệng hơn dù đôi lần món ăn chưa được tròn trịa.
Vậy nên, nếu thật thà được bao nhiêu thì cứ thật thà người ơi. “Thật thà là cha thằng dại” mà đôi khi dại chút cũng có cái hay. Rồi sẽ được trời thương, người thương. Như bếp Thực dưỡng Bảo An đây, bao nhiêu năm qua hạnh phúc khi có được biết bao nhiêu là “người thương” ủng hộ hết lòng. <3