VIÊM DẠ DÀY CẤP
Ngày còn đi làm ở công ty, tôi ăn uống rất bừa bãi, không theo quy tắc gì. Sáng thường bánh mỳ rồi bún, có hôm uống cafe đen, nhịn ăn. Đến trưa ở lại công ty ăn cơm hộp đầy dầu mỡ, tối về hay cùng bạn bè ăn mấy món Hàn Quốc cay nóng, uống nước ngọt, trà sữa,…Cứ lúc nào đau cổ vai gáy là mua thuốc Tây giảm đau về uống.
Tầm 2 năm thì dạ dày thông báo khẩn. Ban đầu là đầy bụng khó chịu. Bình thường ăn một ổ bánh mỳ, một tô bún không sao nhưng lúc đó tôi chỉ ăn được vài miếng là buồn nôn không tài nào ăn thêm được. Cảm giác khó chịu, ăn gì cũng thấy khó tiêu và căng tức vùng thượng vị. Ông bà thường nói “Bệnh từ miệng mà vào” thật chẳng hề sai!
Đi khám thì được báo là viêm dạ dày. Bác sĩ cho thuốc và bảo là phải kiêng cà phê, thức chua như sợi bún, sợi phở, sợi mỳ, bánh mỳ trắng,…Nhưng đó là món ăn thường ngày, mình bỏ rất khó. Trong người nghĩ, bỏ xong thì không biết ăn gì. Thuốc uống xong vẫn không khỏi. Tôi tìm đến bác sĩ “cao tay” hơn, vị bác sĩ này đã đâm thẳng một cây kim vào vùng thượng vị của tôi để thuốc đi vào trực tiếp. Lần đầu tiên tôi trải nghiệm một vị trí đâm kim lạ đời và đáng sợ đến vậy. Nhưng chỉ đỡ được vài ngày, sau đó tôi vẫn không cảm nhận được sự thay đổi nào khác, không có cảm giác thèm ăn gì.
Rồi như một chữ Duyên, lúc đó tôi nghỉ việc rồi tìm đến bưng bê cho bếp Bảo An khi tình cờ biết đến Bếp. Từ đó chuyện ăn uống của mình gắn với bếp luôn. Khách ăn gì mình ăn đó, không còn phải lăn tăn ra ngoài mua đồ ăn nữa. Ở bếp thì ăn toàn đồ lứt, thức ăn cũng là những món lành, ăn cái gì cũng bắt nhai kỹ. Chị cũng không cho ăn/ uống đồ ngọt, thèm cafe thì chị gợi ý chuyển sang trà thực dưỡng. Đồ chiên rán thèm cũng có gắp nhưng được khuyên gắp ít lại.
Làm việc tay chân nhiều thì cổ vai gáy đỡ, mà cái dạ dày tự nhiên quên đi luôn, rất lâu không thấy “kêu” nữa. Tôi đỡ hẳn từ đó, khôi phục hoàn toàn lúc nào không biết, tưởng như mình chưa bao giờ bị.
Sau này, khi không còn làm việc ở bếp nữa, dạ dày vẫn ổn. Thỉnh thoảng vui vui ăn thả ga trở lại hay uống chút cafe cùng bạn bè là nó lên tiếng ngay. Vậy đó, khi mình ăn uống kỹ và lắng nghe cơ thể, mình sẽ biết được những cái cơ thể mình “không thích”, để vững tâm hơn và điều chỉnh lại chính mình, mình giữ vững được lập trường và không đi mua thuốc nữa. Thay vào đó là thay đổi chế độ ăn uống, bỏ dần mấy thứ sợi làm chua, mua bún mỳ lứt khô về luộc, kiêng cafe, đồ chiên lại. Thế là êm!
Bạn nào cũng đang có vấn đề về dạ dày, rà soát lại xem mình đã ăn uống gì nhé. Cứ thế trừ ra rồi thay thế. Khi bị đau dạ dày, khẩu vị mình cũng nhạy lắm. Ăn gì chua chua vào là biết ngay. Mình thấy “dễ bị dính” nhất là các sợi bún, mỳ, phở, bánh cuốn làm tươi làm bằng gạo trắng. Bột đều chua. Không tốt cho dạ dày. Muốn êm thì nên thay bằng đồ khô lứt rồi về chịu khó luộc. Ăn cũng rất ngon mà lại đằm bụng.
Chúc các bạn sớm khỏe mà không cần thuốc
Trên đây là câu chuyện trải nghiệm từ con em nhà Bảo An, xin được chia sẽ lại với người thương gần xa. Qua đó chúng ta hiểu rằng, chúng ta bệnh hay khỏe phụ thuộc vào việc hằng ngày chúng ta ăn gì, uống gì và sinh hoạt như thế nào để học cách lắng nghe cơ thể và điều chỉnh cho phù hợp.