Tamari Lâu Năm- Thải Độc Nhanh Khi Trúng Thực
Sáng sớm hôm đó, tôi đi làm trễ hơn mọi hôm, đến nơi em Hạnh hỏi sao chị đi làm trễ rứa? Tôi kể em nghe chuyện mình như vừa trải qua cơn ác mộng, nếu không nhờ uống muỗng Tamari chắc chị ko qua khỏi rồi.
Chuyện là chiều tối hôm trước được chị hàng xóm tặng một tô súp, vì nhà sẵn đồ ăn rồi nên tôi cất vào tủ lạnh. Sáng hôm sau hâm nóng lạị, may phước sao trước đó định bụng cho con ăn nhưng lại thôi vì cũng sợ các con không quen ăn đồ nêm gia vị nhiều (chị hàng xóm người Bắc nên nhà ăn nhiều bột ngọt), quyết định nấu ngũ cốc cho 2 bạn nhỏ ăn thật đúng đắn, còn ba tụi nhỏ thì ăn cơm nguội. Cho 2 bạn ăn sáng xong ba chở 2 bạn đến trường, lúc đó mẹ mới ăn để đi làm. Khi ăn gần hết chén súp nhỏ thấy tay chân bủn rủn, đầu óc choáng váng, bắt đầu buồn nôn. Nghĩ bụng , không lẽ mình bị trúng thực rồi, tôi cố lết cái thân vào nhà vệ sinh móc họng nôn thốc nôn tháo, mồ hôi thì vã ra mà người thì lạnh toát. Thế rồi chợt nhớ ra là nhà mình vẫn còn tương Tamari lâu năm trong bếp, cố mò mẫm trong trạng thái mặt mày xây xẩm không thấy đường, vớ đại được cái vá múc canh rót đầy 1 vá, luôn thể tôi tu nguyên 1 vá nước tương, trời ơi mặn điếng người 😀 không hiểu sao mình có thể nuốt được khi nó mặn chát như thế!
Uống xong muỗng tương lại cố lê thân vào nằm vật ra giường, khoảng một lúc sau thấy người dễ chịu hơn chút, mở mắt ra nhìn ngược lên trần nhà thấy hơi choáng chứ không quay cuồng nữa, định tìm điện thoại nhắn tin xin phép nghỉ làm nhưng sợ ngã không dám đứng dậy, lại tiếp tục nằm. Khoảng 15 phút sau thì thấy người bắt đầu đỡ hẵn, chân tay hết run, người hết lạnh. Tôi ngồi dậy và đi rót cốc nước ấm uống, ngồi nghỉ thêm một chút thấy người khỏe hơn và quyết định đi làm.
Tôi vừa kể em nghe chuyện của tôi xong thì chị khách quen bước vào bảo hôm qua chị bị trúng thực, nghe vậy em Hạnh nấu liền 2 ly Sắn dây với tương tamari lâu năm cho tôi và chị khách dùng khi còn nóng. Ôi em thật quá chu đáo, thầm biết ơn em, ăn xong ly sắn dây người khỏe hẳn và lại bắt đầu một ngày mới tràn đầy năng lượng mà không hề có một biểu hiện gì bất thường khác nữa.
Qua bao lần ăn đồ lạ, nhận phản ứng gay gắt từ cơ thể, tôi mới thấy tầm quan trọng của việc lắng nghe cơ thể, từ đó biết điều chỉnh chế độ ăn phù hợp nhất cho bản thân và gia đình.
Yêu thương và biết ơn!
Bảo Bình