Sống như những đóa hoa
Con người có vô vàn ước muốn! Mà mỗi lần khởi sinh một vọng mong muốn có nghĩa là lòng bất an, lòng bớt một chút hạnh phúc đi rồi.
Mình vẫn chưa kiểm soát được bản thân nên cũng hay nghe những lời chia sẻ từ các thầy, đọc một vài trang sách. Đôi khi những suy nghĩ của mình còn hạn hẹp, mình hiểu sao viết vậy, có gì bạn cùng mình cùng trao đổi và “đả thông” những vướng mắc cho nhau.
Người sinh ra chỉ cần biết phút giây này thôi, cần gì phải cứ nhìn lên, cớ gì so với người dưới. Người giàu mặc giàu, nhìn lên cũng chẳng được gì chỉ thêm mang vác vào cái tủi thân, mặc cảm vì không bằng người.
Nhiều người để an ủi bản thân thường nhìn xuống dưới để thấy mình hơn nhiều người. Nhưng mình nghĩ, nhìn xuống để thấy mình hơn người, người khổ hơn mình cũng “ác ác” làm sao. Người nghèo đã khổ rồi, ta so hơn với người làm chi cho người thêm khổ.
Cứ sống thản nhiên, đúng là mình, nhìn thẳng. Sống như những đóa hoa, tỏa sắc, vô ưu, vô lo, để mọi chuyện thản nhiên đến rồi đi.
Hoa nở rồi tàn, đẹp lộng lẫy rồi héo úa nhưng chắc chúng chẳng thèm buồn đâu, vì chúng biết đó là vòng đời của chúng. Chúng chỉ cần biết sẽ đơm hoa, tỏa hương sắc một đời là đủ, dù đời tùy mỗi loại ngắn hay dài.
Ấy vậy mà nên tập nhìn vào bên trong, nhìn vào thiên nhiên để sống hồn nhiên thôi…