Trẻ con cực dương nên rất thèm đồ ngọt. Việc thèm đồ ngọt đó, nó là một quy luật tự nhiên của nhu cầu cân bằng âm dương bên trong, nên Bảo An vẫn cho con ăn đường. Tuy nhiên Bảo An kiểm soát ở góc độ khác. Bảo An chỉ cho con uống đường mía thô pha với bột ngũ cốc.
Lúc còn bé tí, con cũng tạm hài lòng với thức uống đấy. Lớn lên một chút, khi đi ra ngoài, thấy các bạn uống sữa từ những chiếc hộp giấy nhiều màu sắc thì con rất thích và đòi được như bạn. Để dụ khị và vẫn kiểm soát con, Bảo An đã mua hộp sữa về, cắt vỏ hộp, đổ bỏ phần sữa trong hộp đi, pha sữa ngũ cốc vào đấy. Con uống vui. Nhưng chỉ được ít ngày!
Ra ngoài nhiều hơn, con được người lớn, bạn bè cho nhiều thức quà công nghiệp hấp dẫn hơn cả về thị giác lẫn vị giác. Bảo An lại chật vật kiểm soát con bằng những cấm đoán, không được ăn cái này, chỉ được ăn cái kia…
Việc cấm đoán đấy khiến con càng thèm và ức chế hơn. Con bắt đầu nói dối. Ra ngoài ai cho con ăn gì thì con dấu nhẹm.
Đến lúc này thì Bảo An thấy việc kiểm soát con là không thể. Và một hành động nếu làm hoàn toàn vì tình thương thì sẽ không có tính kiểm soát. Nhìn lại, Bảo An thấy mình đã vô tình áp đặt con sống theo lối sống mình muốn.
VẬY CHO CON LỰA CHỌN, HAY LỰA CHỌN CHO CON?
Bảo An bắt đầu trao quyền cho con, để cho con được lựa chọn món ăn con thích. Kèm với trao quyền thì Bảo An chỉ cho con cách quan sát thức ăn ảnh hưởng lên sức khoẻ của mình như thế nào, và nói rõ cho con biết nếu con lựa chọn thức ăn không phù hợp với cơ thể khiến con ốm mệt thì con phải chịu trách nhiệm chứ không được mè nheo.
Khi được chủ động, con tự tin hơn. Con kể nhiều hơn việc ở lớp con ăn gì, con được bạn cho món gì…
“Hôm nay sinh nhật bạn, con lỡ ăn nhiều bánh kem rồi”
“Cái miệng hắn hại cái thân ghê”
3-4 tuổi, con khệ nệ bắc ghế đứng lên kệ lấy mơ muối, chanh muối để ngậm khi mệt. Có hôm hết mơ muối, con lấy muối ngậm, tại con cứ nghĩ mặn thì giúp con khoẻ lên :)). Cưng lắm.
Coi bộ khả năng quan sát bản thân của con trẻ tốt hơn người lớn mình nhiều ha! Và khi được trao quyền kèm với hướng dẫn, nếu có chọn lựa sai, con vẫn rút ra được những kinh nghiệm đáng giá cho lựa chọn sau tốt hơn.
Phần Bảo An, khi trao quyền cho con là mình đặt xuống sự kiểm soát, ở con, và ở chính mình. Nhẹ cả người.
Nhìn lại thì bố mẹ tụi mình cũng sai suốt. Và tụi mình toàn trưởng thành hơn từ lỗi sai mà ha!
.
Bảo An rất thích chuẩn bị phần ăn mang đi học cho các con. Sáng sáng dậy nấu nấu, sắp sắp xếp xếp như chơi đồ hàng. Hạnh phúc vô cùng.