Lắng Nghe Câu Chuyện Của “NGƯỜI ÔM BẾP LỬA” Của Nhà Bảo An
Bếp Bảo An chuyện gì cũng kể, từ chuyện “chính sự” nấu ăn đến bàn chuyện ngoài lề “thế sự” . Nhưng lâu lâu cũng giật mình, thấy hình như thiếu thiếu cái gì.
Cơm mỗi ngày ai nấu cho ăn? Mè ai rang, ai xay rồi cả đậu phộng, bánh tráng nướng, bột ngũ cốc, dầu gấc, sữa…ai làm? Chao ôi biết bao nhiêu là thứ. Lúc đó mới ngớ ra là mình đã quên mất anh “sếp” của bếp mình
Mình tất bật ở bên trong, anh ôm bếp lửa ở hiên ngoài. Có thể nói, anh bếp nhà mình là người góp công thầm lặng nhất bởi ít được ai chú ý đến.
Thực ra đối với thực dưỡng, thức ăn chỉ là phụ, có màu mè, ngon lành tới mấy cũng chỉ là phụ thôi. Điều quan trọng nhất là phải có một nôì cơm lứt ngon lành, chín đều, dẻo thơm. Để có được nồi cơm ngon, anh bếp nhà mình phải ngồi canh lửa bếp lò rất cực. Cứ chốc chốc phải thêm củi vào, chốc chốc lại lấy củi ra, rồi ủ cơm cho nở mềm các thứ. Mình mỗi ngày cứ thế có được nồi cơm là chỉ biết bới thôi, lâu ngày thành quen chẳng để ý gì.
Anh bếp nhà mình cũng là một tay rang xay thứ thiệt. Anh rang mọi thứ trên bếp lửa cực kỳ khéo (như mọi người biết, bếp lửa đâu thể điểu chỉnh lên xuống như bếp gas) Với cái bếp lửa của mình, anh rang đậu, rang mè, rang tất tần tật các thứ cần rang trong bếp mà hầu như chưa lần nào bị khách phê bình.
Mè có mùi thơm ngon mà khách nhà mình vẫn thường ăn cùng với cơm lứt cũng là nhờ một tay anh bếp nhà mình mà ra. Mè và muối anh trộn cũng rất vừa vị chẳng giống như mình hay các bạn khác làm lúc thì nhạt, lúc lại mặn quá.
Bột ngũ cốc bếp Bảo An cũng là bột nhà làm, cũng là từ tay anh xoay đảo cả. Anh rang nhiều loại đậu cho thơm, mang xay rồi trộn thành bột. Mọi người đang dùng bột nhà Bảo An, chẳng phải của ai xa lạ mà đều tự nhà mình cặm cụi mà ra đấy ạ.
Trời nắng còn đỡ, đến khi trời mưa thì anh phải ôm bếp chạy quanh. Anh đội nón nấu cơm nhóm bếp, anh xoay sở cả ngày với tất cả sự chánh niệm, tất cả sự tập trung của mình.
Đôi khi Bảo An chê anh hay quên cái này cái khác, sót thứ này thứ kia nhưng có lẽ, toàn tâm toàn ý của anh đã dành trọn ở bên chiếc bếp lửa, ở bên nồi cơm lứt, ở bên hạt mè thơm. Khi tâm đặt toàn vẹn vào đó, thì thức đó trở nên trọn vẹn, thơm lành. Nói thì nói vậy thôi nhưng cả bếp Bảo An vẫn biết ơn con người thầm lặng này vô cùng. Không có anh sao có được bếp Thực dưỡng để như hôm nay, mọi người nhỉ?
#chuyenbepnhaBaoAn